Tập hợp những truyện hay nhất trên internet
Cứ gọi em là :Gái bán dâm
Vì em bán thứ khách hàng muốn có.
Đừng gọi em là đĩ này, điếm nọ,
Lúc “giao hàng” em – khách khác gì nhau.
Có khác chăng là khoảng cách nghèo – giàu
Là gia cảnh khổ đau hay sung sướng
.
(Chuyện ái ân ai chả mong thụ hưởng
bằng Tình yêu chứ không phải bằng tiền.)
Có khác chăng là khác biệt vùng miền
Là nam trọng, nữ khinh. Là chọn ăn hay học
Là quá khổ đến không còn thấy nhục
Là quá nghèo không dám nghĩ đến vinh.
Cha ông em cũng chiến đấu , hi sinh…
Nhưng ngã xuống ở bên kia chiến tuyến.
Mẹ với bà đã suốt đời thua thiệt.
Anh em trai thì thất nghiệp, bê tha.
Khi bán thân cũng cay đắng, xót xa
Đau đớn lắm nhưng dối lòng nghĩ dại :
“Thôi còn hơn mình lo gìn giữ mãi
Gặp phải thằng vô lại nó ăn không”.
Đem xác thân thỏa mãn cánh đàn ông
Là giảm án hiếp dâm cho xã hội.
( Nếu may ra vài em thơ thoát tội
Tủi nhục này cũng đáng, phải không anh.)
Em đã không mai mỉa thói hư danh
Của thầy rởm, quan tham, ông nghè giả.
Thì mọi người đừng chê em hèn hạ
Khi vít đầu, kẹp mặt giới thanh cao.
Hết đêm này rồi mai sẽ ra sao?
Son phấn? Ma cô? Khách xù? Bắt bớ?
(Ôi cái nghề có từ thời Thượng cổ
Khách càng đông thì tủi hổ càng nhiều)
Cả cuộc đời không biết cảm giác yêu
Mọi sớ thịt, vuông da đều tê dại
Nếu chẳng may sau này sinh con gái
Mong nó đừng bước lại bước chân em.
Hết
Tôi Không – Quán Văn