Tập hợp những truyện hay nhất trên internet
Mặt trang tái mét run lẩy bẩy :
– Tao đang đi thì thấy 1 bóng đen nhẩy qua
xe mình, dương mắt nhìn tao, tóc nó dài lắm, dài chạm đất cơ… Cái cổ nó còn nghẹo hẳn sang 1 bên, mặt nó trắng bệch khủng khiếp lắm. Nó định hại bọn ta đấy Tao
phanh gấp lại nhưng như có ai cản thì phải… Quả đấy mà phanh gấp thì xác định đập đầu vào kính kiểu gì cũng chết :((((((
– Hay là quay về đi trang, tao ko muốn làm
liên luỵ đến mày, nhỡ có chuyện gì…..
Trang lườm tôi :
– Mày nhìn tao có giống con sợ chết bỏ mặc bạn bè ko
– Nhưng ….
– Nhưng nhị cái gì – – – tầm hơn tiếng
nữa đến nơi rồi. Con búp bê chết tiệt, cứ đợi đấyyyy, phen này tao bắm mày ra làm trăm mảnh cho hả giận, ở đầy mà giở trò ma quái
Tôi và trang lại tiếp tục chuyến đi, quay qua nhìn ngọc vẫn thấy con bé đang ngủ, lâu lâu ngọc mới rên rỉ kêu đau đớn 1 chút vì vết bầm loang lổ trên cơ thể con bé thi thoảng lại ứa ra rơm rớm máu
– Tao thương ngọc quá linh ạ ©@® giá mà
vỢ chồng chúng mày nghe lời tao. Haizzzz Tôi trầm ngâm :
– Có những thứ phải trả bằng cái giá quá đắt
***
Cuối cùng sau hơn 1h trư thì chúng tôi mới tới được bản dân tộc nơi thầy kia sinh sống, thầy tên là ” A sin ”
Trang bảo :
– Ko đi được xe vào đâu, đường nhỏ với lại sỏi đá đến đi bộ còn khó. Mày dắt ngọc cẩn thận nhé. Xe thì tao gửi luôn ở ngoài này
Cũng may là phú thọ trời nắng chứ mưa thì chết dở @ @ ©
Ngọc mở mắt ngơ ngác :
– Tới quê cô trang rồi hả mẹ
Tôi khẽ gật, lấy sữa và bánh cho con bé ăn nhưng nó kêu mệt nên leo lên lưng để tôi cõng
Phải đến 3-4h chúng tôi mới tìm đến được nhà của thầy a sin, trông nó khá lập dị và sâu tít bên trong, 1 mình 1 góc, xung quanh được bao bọc bởi cả rừng cầy um tùm rậm rạp Cánh cửa bước vào khá hẹp mặc dù ngôi nhà bằng gỗ cũng rộng rộng, mùi hương nhang tỏ ra nghi ngút khói Chả hiểu sao tôi thấy nổi hết gai ốc, linh cảm thấy rất nhiều con mắt đang hướng về phía mình
1 người phụ nữ chạc 50 tuổi mặc bộ quần áo màu nâu bước ra nhìn chúng tôi :
– Kiếm thầy sìn hả, mai quay lại… Thầy nay đang bận, ko tiếp khách
Trang nài nỉ :
– Cô ơi bọn con từ hà nội xuống, tình hình đang nguy cấp quá mong cô giúp đỡ
– Có từ tây bay về thì cũng chịu, thầy đi vắng rồi, đêm mới về. Mai tới sớm
Nói xong bà ta đóng sầm cửa, ngoảnh đít đi vào
Tôi hỏi trang :
– Thế giờ sao? Quay lại chỗ để xe xong đi tìm nhà nghỉ ở tạm nhé
Trang lắc đầu :
– Xa lắm, vào nhà nào ở đây xin ở nhờ 1 hôm rồi gửi họ vài ba trăm. Tao đi bộ mỏi chân lắm rồi
– ừ, quyết định vậy đi…!!!!!
Cũng may chúng tôi ở nhờ được 1 nhà gần đó. Họ bảo :
– Nhà thầy sìn đông khách lắm, ông đó nổi tiếng với tài bắt ma ở khắp vùng này
Tự dưng tôi thấy vui vui vì có hi vọng… Mong rằng chuyến này đi ko uổng phí
10h đêm …
ở vùng núi có khác, sương xuống lạnh thật… Trời tối đen như mực. Thi thoảng tiếng côn trùng ếch nhái lại rít lên làm khung cảnh càng trở nên đáng sợ
3 chúng tôi nằm chung 1 giường, đi cả ngày mệt mỏi nên chỉ một lát là tôi lăn quay ra ngủ Trong mơ màng tôi thấy mình đang ở giữa cánh đồng, bên cạnh là những nấm mồ thấp lè tè…
Có tiếng nhẩy múa ở xung quanh …
Tôi ngoáy đầu quay lại nhìn thì thấy rất nhiều đôi nam nữ đang múa hát, họ lướt nhẹ trên ko trung và đặc biệt ko có chân Họ quây xung quanh tôi thành 1 vòng tròn, máu chẩy.. Ướt đẫm … Nhìn ai cũng be bét máu… Khuôn mặt vô hồn và đôi mắt ko có lòng đen trông thật đáng sợ
Những bàn tay dài ngoằng đang chạm lên mặt tôi… Tanh tanh… Lạnh lẽo
ôi cố hét lên, cố chạy nhưng ko thể cựa quậy được
Dần dần … Họ biến mất… Trước mặt tôi chỉ là 1 con búp bê với mái tóc tết 2 bên Nó cười lớn, nhẩy đến bóp cổ tôi Tôi có cảm giác mình tắt thở thật sự …
3h sáng
Tiếng gà gáy làm tôi bừng tỉnh, cổ áo ướt đẫm mồ hôi
Vừa mở mắt tí thì tôi chết ngất vì thấy trang đang ngồi đó chải đầu cho ngọc
– Khiếp, đã sáng đâu mà sửa soạn sớm thế Trang chầm chậm quay mặt lại, mỉm cười với tôi… Một nụ cười có cái gì đó đủ khiến người ta hốt hoảng